Thứ Năm, 12 tháng 2, 2015

Vợ tự tử hụt, chồng vẫn ngoại tình

Tôi ngoài 30, kết hôn 13 năm và có một con trai 11 tuổi. Chồng tôi vốn là người đàn ông rất tốt với vợ con. Tôi từng là người phụ nữ rất hạnh phúc, có gia đình viên mãn.

Mọi chuyện thay đổi cách đây 5 năm. Tôi phát hiện chồng ngoại tình với cô đồng nghiệp đã có gia đình. Chính cô ta nhắn tin báo cho tôi biết họ cặp với nhau thời gian dài và đã ăn nằm với nhau. Ngay hôm đó, tôi hỏi chồng thì anh thú nhận và xin tôi thứ lỗi, anh sẽ chấm dứt. Anh nói dối. Họ vẫn lén lút qua lại. Tôi biết và anh tỉnh bơ chẳng thèm giải thích. Sau đó, anh thay đổi chóng mặt, trở nên bất cần, vũ phu, thô lỗ. Anh nghe lời cô ta về đánh đập tôi nhẫn tâm, có lúc nắm tóc tôi kéo lê trên đất và đạp rất mạnh lên bụng tôi.

Ba mẹ chồng cũng hùa theo bênh vực con, nói anh như thế là lỗi tại tôi làm vợ không biết giữ chồng. Họ còn kể tội, nói xấu tôi với anh. Sau mỗi lần như thế là một trận đòn tàn bạo. Anh nói tôi tức quá thì nhảy sông chết đi, anh lấy vợ khác. Cha mẹ chồng thì nhiếc móc, sỉ vả ba mẹ tôi không biết dạy con, thứ con dâu như tôi thà không có còn hơn. Ngày nào, họ cũng cầu cho tôi mau chết sớm.

Vì quá đau lòng, tôi tự tử hai lần nhưng may mắn không sao, nhờ cha mẹ anh chị tôi cứu sống, chăm sóc. Những ngày tôi trong bệnh viện, cả nhà chồng không ai hỏi thăm. Mẹ tôi gọi điện cho họ thì bị chửi như tát nước, họ nói buồn quá sao tôi chưa chết cho họ nhờ.

Thời gian sau đó, cứ bực bội chuyện gì là anh lôi tôi ra đánh, có lúc bóp cổ tưởng chết ngạt. Nửa đêm khuya, anh đẩy tôi và con ra khỏi nhà, ném hết đồ đạc bảo tôi cút đi. Mấy tiếng đồng hồ, tôi gào thét khóc lóc khản cổ, đến mức hàng xóm gần đó lên tiếng, anh mới ra mở cửa cho mẹ con tôi vào.

Mấy năm nay, tôi bị trầm cảm, thường xuyên uống thuốc điều trị. Bố chồng lạnh lùng đổ tội tôi cố tình chết ở nhà chồng để làm ô uế nhà chồng, làm họ mang tiếng. Hiện giờ, tôi thường xuyên đọc Phật pháp để thanh thản hơn, thường xuyên đi chùa nghe đọc kinh. Tôi cố gắng đối xử với họ tốt hơn, để họ không có lý do gì hất tôi ra được, chồng không thể ly hôn tôi. Vậy nhưng có nhiều lúc bế tắc, đêm nào tôi cũng la hét khóc rất lâu. Ba mẹ chồng nói với người ngoài là tôi bị tâm thần, "đêm nào cũng khóc như ma trù, không biết chừng nào mới tống cổ được cái thứ xui xẻo ấy ra ngoài, cứ để nó ám như thế chẳng sống nổi". Chồng chịu không nổi, lao vào phòng, lấy gối đập liên tục vào mặt tôi la hét: "Mày có im đi không? Không im tao giết chết". Thấy tôi vẫn kêu gào, anh lấy băng keo dán miệng lại rồi chửi tôi bệnh hoạn.

Dù thế nào, tôi vẫn cố gắng lì lợm bám trụ, tôi không đi đâu hết, tôi không cam tâm tạo điều kiện để họ như ý muốn. Mấy năm nay, chúng tôi sống trên danh nghĩa, không còn chia sẻ, trò chuyện, thậm chí anh coi tôi như không khí trong nhà. Anh vẫn có cuộc sống riêng, vẫn ngoại tình với cô đồng nghiệp kia, dành hết tất cả cho cô ta. Chúng tôi không tình dục, không tiếng nói, không tình cảm, không ngủ chung.


Tôi ở nhà chồng như cái bóng vật vờ, đi làm vẫn tỏ ra bình thường, vui vẻ với đồng nghiệp, về nhà chơi với con. Ai hỏi thì vẫn nói tốt về chồng và gia đình chồng. Tôi hy vọng họ thấy vậy mà suy nghĩ lại.

Tôi hiểu khi cô ta thông báo cho tôi biết mọi chuyện là để tôi ly hôn và họ sẽ công khai đến với nhau, chồng chẳng thiết gia đình bao năm tốn công xây dựng. Tôi sợ ly hôn, con tôi khổ, sợ dư luận xã hội, sợ cha mẹ sẽ buồn phiền bị người ta cười chê. Còn nếu tiếp tục sống như thế này, tôi biết sẽ mãi là hôn nhân trên danh nghĩa, chịu cái cảnh có chồng như không. Ly hôn tôi sợ mình chưa chuẩn bị tâm lý đối mặt nên không đủ can đảm buông bỏ. Tôi suy tính được mất của việc ly hôn. Người ngoài không biết vẫn nghĩ gia đình tôi hạnh phúc nhưng lắm lúc nằm suy nghĩ thấy buồn và cô đơn. Tôi nên làm gì đây? Mọi người hãy cho tôi lời khuyên.

Xem nhiều hơn tại the face shop hoạc bạn có thể nhấn  cc cream skinfood tất cả có tại etude house vì một thế giới không sâu răng skinfood vì toàn thể 3d trên toàn thế giới  son the face shop vì nhân loại , vì thế giới spam son etude house và tôi có son skinfood hot la nico sala maria son moi  . my pham han quoc | sữa rửa mặt the face shop | sua rua mat the face shop | sua rua mat | my pham etude house | 
my pham skinfood

Anh sẽ không biết mình có một đứa con

Em muốn trải lòng mình, em thực sự đang rất mệt mỏi, cô đơn và lạc lõng. Em không chắc anh sẽ đọc được những dòng này. Thời gian trôi qua nhanh thật đấy. Ngày mình quen nhau đến giờ cũng đã gần 4 năm rồi anh nhỉ. Gần 4 năm qua, mình đã trải qua bao nhiêu là chuyện. Bao nhiêu sóng gió, bao lần ly hợp. Những ngày tháng thực sự ở bên nhau không nhiều, buồn thì nhiều vui thì chẳng có bao nhiêu.
Ở bên anh, em chấp nhận là "người yêu" trong bóng tối. Nhà em và nhà anh ở gần nhà nhau, ba mẹ cũng quen biết nhau. Thế mà, không bao giờ em được xuất hiện cùng với anh ở những chỗ có người quen. Những lúc ấy, em cảm thấy tủi thân lắm. Trai lớn chưa vợ, gái lớn chưa chồng mà cứ phải như vậy, trong khi hai đứa vẫn chưa có người yêu. Mình cũng chẳng bao giờ có một buổi hẹn hò đúng nghĩa như các cặp đang yêu khác.
Quen nhau như vậy, vậy mà trải qua bốn cái sinh nhật của em rồi, anh vẫn không biết. Anh có biết những năm qua, em học và làm việc thế nào không. Có bao giờ anh tặng em một món quà nhân dịp gì không? Em cũng đâu có cần quà "to". Trong khi lần sinh nhật gần đây nhất của anh, em đã chuẩn bị quà cho anh trước hai tuần. Vậy mà tự dưng đến sát ngày sinh nhật anh, anh nhắn cho em: "Anh là thằng hèn hạ, anh em mình có duyên mà không có phận". Thế là em không mừng sinh nhật với anh được.

Vậy đấy, cứ chia tay rồi tái hợp không biết bao lần. Lúc nào anh cũng nói sẽ có người yêu em nhiều hơn anh, chúc em hạnh phúc. Anh thực sự không biết là em hạnh phúc khi thấy anh hạnh phúc sao? Anh có nhớ anh nói gì không? Anh đã nói là mình có con rồi làm đám cưới luôn. Em đã nói là anh khùng rồi à? Vậy mà mình có con rồi đấy. Con của mình đã được 12 tuần 2 ngày tuổi rồi. Em không biết phải diễn tả cảm giác ba tháng vừa qua như thế nào. Em rất sợ tâm trạng của mình ảnh hưởng đến con. Thứ năm này, bác sĩ đã hẹn em siêu âm hình thái học, đây cũng là bước quan trọng kiểm tra con có bị gì hay không. Em rất lo và hồi hộp. 
Em đã suy nghĩ rất nhiều lần. Cũng vài lần em định nói với anh về con. Thế nhưng, trực giác của em lại bảo rằng không cho anh biết thì tốt hơn. Em biết có con thì anh sẽ làm đám cưới để còn sinh con. Nhưng em không thể, vì em sợ, rất sợ, anh biết không? Em sợ anh yêu em không đủ nhiều, anh không hiểu con người em, tính cách em, em luôn nhạy cảm. Em sợ cái viễn cảnh sau này như nhiều cuộc hôn nhân đổ vỡ khác.
Em chưa bao giờ nặng lời với anh, trừ đúng một lần duy nhất, lần gần đây nhất em chat facebook với anh. Hôm đó, em đang sốt cao mà cố gượng chat với anh, em định nói với anh về con nhưng anh đã làm em không thể nói. Anh đã nhắn "Nên kết thúc em ạ. Stop và dừng lại. Xin em đừng nhắn tin cho anh nữa". Em đã nhắn lại rằng "Cho em chửi anh một câu nhé. Get out of our life!".
Bây giờ, em nghĩ sự lựa chọn của em là đúng. Mặc dù em biết sinh và nuôi con một mình sẽ rất vất vả cho em và con. Nhưng em sẽ luôn làm những việc tốt nhất cho con. Điều cuối cùng em muốn nói: "Em chỉ mong anh trưởng thành, mạnh mẽ, vui vẻ, hạnh phúc".

Xem nhiều hơn tại the face shop hoạc bạn có thể nhấn  cc cream skinfood tất cả có tại etude house vì một thế giới không sâu răng skinfood vì toàn thể 3d trên toàn thế giới  son the face shop vì nhân loại , vì thế giới spam son etude house và tôi có son skinfood hot la nico sala maria son moi  . my pham han quoc | sữa rửa mặt the face shop | sua rua mat the face shop | sua rua mat | my pham etude house | 
my pham skinfood
Thúy


Tôi vô tình trở thành người thứ ba

Ngày 10/1 có lẽ là ngày tôi không thể quên, không quên không phải vì hạnh phúc, mà là sự thất vọng và cả đau đớn. Lừa dối chính là từ đầu tiên tôi có thể nghĩ ra lúc này để nói về người đó.

Tôi và em quen nhau tình cờ qua mạng xã hội. Tôi bắt chuyện và được em trả lời. Em nói em đang có nhu cầu đi tập thể dục giảm cân. Vì công việc của tôi liên quan đến các phòng tập thể dục nên tôi chia sẻ với em. Thật sự, lúc thấy em trên mạng xã hội, tôi đã có cảm tình rồi. Không biết đó có phải là “tình yêu sét đánh” hay không nữa, nhưng tôi rất muốn làm quen với em. Từ hôm đó, chúng tôi trò chuyện nhiều hơn. Em cũng tới phòng tập của tôi để tập. Chúng tôi có nhiều cơ hội để gặp nhau hơn. Rồi tôi có nhiều tình cảm với em hơn. Những buổi hẹn nhau, chúng tôi thường đi ăn ngô nướng, vì đó là món khoái khẩu của em.

Tôi luôn có một suy nghĩ là tình đầu sẽ là tình cuối. Lúc cảm nhận được trái tim có chút rung động với em, tôi chỉ muốn được nói chuyện, được bên em. Tôi không muốn quan tâm hay để ý tới bất kỳ một người con gái nào khác, dù có nhiều người con gái tình cảm với tôi và có điều kiện hơn hẳn em. Có lẽ chịu ảnh hưởng của mẹ nên tôi luôn có cảm tình với người con gái truyền thống, tóc đen dài và giản dị. Chính điều đó cũng làm tôi cảm thấy hợp với em hơn.

Em ở trọ cùng với vợ chồng anh chị và cháu nhỏ. Chỗ em ở cách nhà tôi không xa. Em kể tôi nghe về công việc hàng ngày ở nhà, từ đưa đón cháu đi lớp, dọn dẹp, nấu nướng, giặt giũ... ngày nào cũng vậy, do anh chị đi làm về muộn. Lúc đó, tôi cảm thấy em thật vất vả. Em chăm nom cho cháu còn hơn mẹ. Tôi thấy tự hào về em - người con gái đảm đang, tôi thêm yêu em nhiều hơn.

Thời gian dần trôi, tình cảm của tôi dành cho em cũng đong đầy hơn. Tôi quyết định tỏ tình. Những ngày sau đó, tôi muốn bên em nhiều hơn. Mỗi lần gặp nhau, tôi chỉ ôm em và ngắm em thật nhiều. Những buổi hẹn hò nhiều hơn, những nụ hôn trao nhau nhiều hơn, tôi có cảm giác em đã yêu tôi dù em chưa chính thức nhận lời. Em kể tôi nghe rằng em từng có người yêu ở quê, nhưng vì không hợp nhau nên chia tay. Em kể về chuyện tình cảm nam nữ như thể là người ngây ngô lắm, lúc yêu người kia thì em chưa dám ôm, hôn, kể cả cầm tay. Em bảo em thấy ghê sợ chuyện lăng nhăng bồ bịch, rồi chuyện vào nhà nghỉ với bồ của anh bạn làm cùng công ty làm em thấy ghê sợ. Em làm tôi thấy em thật đáng yêu, ngây ngô và chất phác.

Em cũng kể cho tôi nghe nhiều hơn về chuyện gia đình em, chuyện anh trai và em trai của em cờ bạc, nợ nần ra sao, mỗi lần như vậy em đều phải chạy vạy cho  họ. Tôi thấy thương em nhiều hơn, muốn được bên em bù đắp cho em nhiều hơn.



Một ngày gần cuối năm, em lại kể chuyện anh trai chơi cờ bạc, rồi nợ người ta, em phải vay mượn cho anh trai trả nợ. Tôi thấy ghét anh trai em lắm, càng thương và yêu em hơn. Tôi muốn đưa em đi đâu đó khỏi căn phòng trọ đó, cho em thấy thoải mái hơn. Tôi hẹn em đi chơi, đi ăn kem, đi dạo phố cổ và cả ngắm chợ hoa đêm nữa. Hôm đó, tôi thật vui và cảm thấy em cũng thoải mái hơn nhiều. Tôi muốn bên em đêm đó, muốn được ôm em ngủ và em cũng muốn vậy. Chúng tôi không về nhà mà vào nhà nghỉ, và chỉ ôm nhau ngủ, chỉ cần được ôm người mình yêu ngủ thì tôi cũng thấy thật hạnh phúc làm sao. Sau đêm đó, tôi càng yêu em và tôi cũng nghe được những lời yêu thương từ em. Sự hạnh phúc của người đang yêu thật tuyệt làm sao.

Hạnh phúc ngắn chẳng đầy gang. Hai hôm sau, một số điện thoại lạ liên lạc với tôi - đó chính là người yêu của em. Tôi không tin vào sự thật, tôi nghĩ có ai đó đang đùa mình hay chỉ là em muốn thử tình yêu của tôi. Sự thất vọng đó nhanh chóng được thay bằng cảm giác “sốc” khi tôi nhận được tin nhắn của em: “Em xin lỗi vì đã lừa dối anh. Em đã có người yêu rồi. Em đang bên người yêu em. Em xin lỗi”. Kèm theo đó là hình ảnh em với người yêu em trên giường. Tôi như chết lặng. Em gọi lại cho tôi, hỏi tôi đã xem được ảnh chưa, tôi thấy em thật ghê sợ, tôi chỉ nói được một câu “Trông em đẹp lắm” mà trong lòng như muốn khóc. Con người em là loại gì?

Đau đớn, tình yêu của tôi, người yêu của tôi... Tại sao tôi có thể yêu con người này được cơ chứ? Tại sao em lại lừa dối tôi? Tại sao lại là tôi? Bao nhiêu tâm sự em kể tôi nghe, bao nhiêu sự ngây thơ, trong sáng của em về tình yêu... sao bây giờ tôi thấy nó đểu giả vậy, sao em nói dối trắng trợn vậy. Em gửi tôi ảnh lên giường của em để làm gì? Hay để em muốn tôi biết em đã có người yêu hay là em người vô liêm sỉ? Tôi muốn chửi em thật thậm tệ nhưng tôi không làm được.

Rồi em nhắn tin cho tôi, em nói vì người yêu em ít quan tâm tới em nên em mới làm như vậy, mới yêu tôi. Đây là tình yêu của em dành cho tôi, nó quá ngọt ngào. Lời giải thích của em làm tôi chỉ muốn cười vào mặt em thôi, càng làm tôi thấy em ghê tởm hơn mà thôi. Rồi người yêu của em nhắn tin hỏi chuyện tôi và em như thế nào, người yêu em xin tôi kể hết cho anh ta nghe và luôn mồm khắng định anh ta đã yêu em rất lâu nên tin ở em. Tối hôm đó, tôi không ngủ được và đã suy nghĩ rất nhiều. Dù sao cũng may mắn vì tôi chưa chính thức cho ai biết em là người yêu của tôi.

Hôm nay, đã một tháng trôi qua kể từ lúc tôi biết sự thật. Tôi đã tốt hơn rất nhiều em à. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều rồi, tôi cũng muốn tha thứ cho em vì tôi nghĩ em không xứng để tôi trao tình yêu thương của tôi. Và tôi cũng muốn cảm ơn em vì những lúc mang cho tôi cảm giác hạnh phúc, cảm giác yêu và được yêu.

“Cái gì không thích nghi được thì sẽ chết”- không có em tôi vẫn sẽ sống tốt! Em à, sống trên đời đừng để tiếng xấu về sau. Chúc em luôn hạnh phúc!

Xem nhiều hơn tại the face shop hoạc bạn có thể nhấn  cc cream skinfood tất cả có tại etude house vì một thế giới không sâu răng skinfood vì toàn thể 3d trên toàn thế giới  son the face shop vì nhân loại , vì thế giới spam son etude house và tôi có son skinfood hot la nico sala maria son moi  . my pham han quoc | sữa rửa mặt the face shop | sua rua mat the face shop | sua rua mat | my pham etude house | 
my pham skinfood

Chồng ơi, em sợ Tết lắm rồi

Và em xin tuyên bố với chồng là… em ngán Tết lắm rồi ạ!
Chồng và em đều biết, Tết đến thì việc vẫn chất đầy ra đó. Em làm báo, thế tức là phải “ăn Tết” trước cả tháng bằng việc chuẩn bị bài vở cho các số báo kịp đi nhà in. Tết của em tức là thức đêm thức hôm, trắng mắt “nặn chữ”. Làm việc căng thẳng, nên chồng đừng trách em cứ đến đợt này là cau có, xấu tính, và cũng đừng chê em nhan sắc xuống cấp, mắt thâm da xỉn màu. Chồng cũng chả khá hơn em, cứ đến cuối năm là lo báo cáo, hội nghị, tổng kết. Và… liên hoan. Ôi em sợ cái nếp liên hoan nước mình. Bởi tiệc nào cũng đầy bia với rượu, rồi nào là “mỗi năm chỉ có vài ngày”, “năm nay công ty mình làm ăn được”. Em sợ cái cảnh sắp đến Tết rồi, về nhà rất khuya” của chồng lắm. Mà điểm lại lịch sử từ lúc mình cưới nhau, về khuya là may. Chứ vào Tết rồi thì chồng chỉ có từ bết tới lết bởi đủ đám ăn uống bạn bè.
Đón một cái Tết đủ lễ nghĩa nhưng không quá nặng nề hai chữ đoàn viên, để vợ chồng có thể dành thời gian bên nhau đi những nơi mình muốn là mong ước của nhiều người vợ mỗi khi Xuân về.
Đón một cái Tết đủ lễ nghĩa nhưng không quá nặng nề hai chữ đoàn viên, để vợ chồng có thể dành thời gian bên nhau đi những nơi mình muốn là mong ước của nhiều người vợ mỗi khi Xuân về.
Tết đến, chưa chắc tiền về nhưng chắc chắn tiền sẽ đi... Đành rằng đọc báo thấy công ty này thưởng 8 tháng lương, công ty kia tặng nhân viên hẳn iPhone 6, nhưng… đó không phải cơ quan vợ hay công ty chồng (buồn ghê!). Chúng mình ngày thường chỉ đủ tiêu, Tết đến lại đau đầu tiêu sao cho đủ. Vì “chuyện bình thường thế thôi” là mình phải sắm Tết, biếu Tết, chơi Tết.
Cũng từ việc này, mình dễ nặng nhẹ với nhau hơn. Những chuyện tí ti trước giờ dễ bỏ qua, thì đến Tết lại thành nghiêm trọng. Biến mỗi nhà bao nhiêu, mua gì cho công bằng, đến cái bao lì xì nhét bao nhiêu vì đúng lễ cũng làm mình mệt mỏi. À chồng biết không, vì chuyện mình mua tặng nhà ngoại cu Bin cái tivi năm ngoái mà chị dâu “nhắn nhỏ” em rằng tủ lạnh nhà nội đang cần thay mới. Thú thực là em đuối, vì năm nay mình cũng hơi “hẻo”, nhưng em sẽ vun vén để chồng và bố mẹ được vui.
Tết đến, em chẳng khác osin. Dĩ nhiên, em biết chồng thương em, lúc nào cũng đỡ việc cho em. Nhưng đó là khi chỉ có hai vợ chồng mình. Chồng em cái gì cũng hoàn hảo, chỉ bị cái… sĩ. Chồng quý bạn, cứ đến Tết là hối em chuẩn bị đủ loại thức ăn bia bọt để trong nhà để đón khách. Mà có khách đến thì chồng tự nhiên khó ưa với em ngay! Toàn kiếm cớ sai vặt em nhé, rồi nói xấu kiểu như em chả được cái tích sự gì chỉ giỏi nịnh chồng. Chồng thì oách rồi, chỉ có em là tức! Kể mà không có mấy ngày không phải Tết bù lại thì em cho chồng biết tay!
Tóm lại là vầy, Tết này em oải lắm nên em cho chồng 3 chọn lựa:
Trốn Tết: Vợ chồng mình chỉ đùm túm về ngoại một tí, về nội một tí, xin ba mẹ hai bên… mớ đồ ăn rồi đóng cửa trong nhà ôm nhau. Em sẽ không phải túi bụi dọn dẹp trang hoàng nhà cửa, chất nhét đồ ăn trong nhà rồi tính toán giữ “mặt tiền” cho chồng. Chồng có thích đi chúc Tết bạn thì đi, nhưng chỉ được đi trong giờ… hành chính. Tối đến phải về nhà chơi với em.
Chơi Tết: Mình dắt nhau đi du lịch, hết Tết thì về. Tiền sắm Tết chắc cũng từng đó tiền đi chơi. Nếu chồng sợ đến những nơi đông người sẽ mệt mỏi, bị chặt chém thì mình đi phượt (như cái ngày xửa ngày xưa ấy). Em có gợi ý với ông bà rồi, ông bà duyệt sẽ giữ cu Bin cho mình, còn đảm bảo sẽ ôm nó đi “thu gom” lì xì từ họ hàng khắp xóm nữa.
Tận hưởng Tết: Thực ra thì em cũng thích Tết đến lắm chứ, em chỉ không thích những việc như đã kể với chồng ở trên. Thế nên năm nay, em muốn chỉ làm những gì mình thấy vui. Em vui khi được chia sẻ thời gian với những người thương yêu của mình, cụ thể là chồng, cu Bin, bố mẹ hai bên. Đặc biệt là chồng. Tức là em muốn tận dụng những ngày nghỉ Tết để mình chia sẻ với nhau được nhiều hơn, ở cạnh nhau lâu hơn. Nếu không vội quên thì chắc chồng vẫn còn nhớ Tết năm ngoái chứ? Vợ sắm quần áo đẹp, spa năm lần bảy lượt cả tháng trước nhưng chồng thì chẳng thấy gì khác biệt. Chỉ nhậu Tết, chơi Tết rồi… ngủ Tết, chẳng quan tâm gì đến vợ. Tết chủ yếu để chồng ngắm chồng yêu. Nhưng Tết với chồng chẳng có gì ngoài những cuộc nhậu. Thế nên ăn Tết, trốn Tết hay chơi tết thì cái quan trọng nhất là em phải thấy được hạnh phúc khi ở bên cạnh chồng trong những ngày này.
Thư viết cũng dài, chồng đọc vài ngày rồi đón Tết cũng chưa muộn, chồng nhé!
Xem nhiều hơn tại the face shop hoạc bạn có thể nhấn  cc cream skinfood tất cả có tại etude house vì một thế giới không sâu răng skinfood vì toàn thể 3d trên toàn thế giới  son the face shop vì nhân loại , vì thế giới spam son etude house và tôi có son skinfood hot la nico sala maria son moi  . my pham han quoc | sữa rửa mặt the face shop | sua rua mat the face shop | sua rua mat | my pham etude house | 
my pham skinfood

Đau khổ vì mối tình với người ngoại quốc

Tôi không biết bắt đầu câu chuyện của mình từ đâu. Tôi vẫn nhớ như in cảm giác lần đầu tiên đặt chân đến Đà Lạt, se lạnh và sương mù giăng kín. Sau khi nhận phòng khách sạn, tôi đi vòng quanh và rẽ vào một ngôi chùa gần đấy để thắp hương. Lúc đang chụp ảnh, tôi nhìn thấy có một du khách khác cũng đang ở trong chùa. Một lúc sau, vị khách đó đi qua và hỏi xem tôi có cần giúp chụp với tượng Quan Thế Âm không. Khá bất ngờ vì có người bỗng dưng tốt bụng vậy, tôi cảm ơn rồi nhờ chụp giùm một tấm. Sau đó, chúng tôi nói chuyện vài câu, tôi mới biết anh ấy người Trung Quốc. Còn anh ấy cứ nghĩ tôi là người Nhật hay Hàn mà không nghĩ tôi là người Việt. Anh ấy nói ít thấy con gái Việt đi du lịch một mình như tôi.

Đến tối, lúc tôi đang loay hoay tìm quán ăn ở chợ đêm Đà Lạt thì gặp anh ấy cũng đang tìm quán, chúng tôi quyết định cùng ăn luôn. Hóa ra anh ấy cũng đi du lịch một mình. Đáng lẽ anh ấy không tới Việt Nam lần này, vì đã đặt vé tới Myanmar. Không hiểu sao tới gần ngày đi, anh hủy hết và đến Việt Nam.

Khi anh ấy hỏi về tôi, tôi chỉ nói thật là mình vừa tốt nghiệp nên muốn đi một mình để tận hưởng mọi thứ theo cách riêng. Tôi còn đeo nhẫn ở ngón áp út để nói rằng mình đã đính hôn. Đây là cách tôi thường dùng khi đi một mình, mục đích để tự bảo vệ bản thân trước những người lạ.

Sau đó, do tôi không chuẩn bị kế hoạch gì cho lần đi Đà Lạt này nên anh ấy rủ tôi cùng đi với anh ấy cho vui. Chúng tôi lên kế hoạch cho ngày hôm sau. Sáu ngày ở Đà Lạt, chúng tôi dành phần lớn thời gian để đi thăm viếng các chùa và nói chuyện với các nhà sư về cuộc sống. Thật là có duyên khi tôi được gặp và nói chuyện với các sư ở một nơi xa lạ như vậy.

Rồi tôi nói ra những chuyện của mình, chuyện gia đình, chuyện bản thân, những chuyện mà tôi giữ kín bao lâu nay, giấu với ngay cả đứa bạn thân. Có lẽ, lúc đó tôi nghĩ anh là một người xa lạ, sẽ không bao giờ gặp lại nữa nên tôi cứ vô tư kể. Khi kết thúc chuyến đi, tôi mới nói sự thật cho anh vì thấy khá áy náy trong lòng. Anh đã rất ngạc nhiên và cứ chọc tôi hoài. Tôi cũng không hiểu tại sao lúc đó tôi lại nói chuyện với anh một cách thoải mái như vậy. Chia tay ở Đà Lạt, tôi cứ nghĩ rằng sẽ không còn gặp lại anh bạn này nữa.

Bỗng một ngày, tôi nhận được một cái mail lạ. Đọc thư, tôi mới biết rằng do tôi để quên quyển sổ nhỏ nên anh tìm thấy mail của tôi trong đó. Rồi chúng tôi nói chuyện thường xuyên hơn, tôi tâm sự nhiều hơn với người bạn “nhặt được” của mình. Thời điểm đó, tôi bị khủng hoảng tâm lý, không thể ăn uống hay ngủ nghỉ gì được, nhưng tôi giấu gia đình, vẫn đi làm hằng ngày. Chuyện gia đình tôi khiến tôi trở nên khép kín với tất cả. Hằng ngày, tôi đi làm, tối về đi chùa tụng kinh niệm Phật. Tôi không giao du, tiếp xúc bạn bè. Tôi chỉ muốn qua chùa, tịnh tâm ngồi một mình. Lúc đó, anh là người duy nhất kiên nhẫn với tôi, lắng nghe và hiểu tôi.

Rồi anh cũng tâm sự chuyện của mình, anh đã ly dị vợ. Họ có một cô con gái 9 tuổi đang sống với mẹ. Vợ cũ của anh đã ngoại tình, tới lần thứ ba thì anh không thể tha thứ nữa. Anh đã cảm thấy như thế nào, anh đã đối diện với nó ra sao… anh đều tâm sự với tôi. Cứ thế chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay.

Tôi vốn không dễ yêu. Lúc tôi đi học đại học cho tới bây giờ, cũng có nhiều người con trai tán tỉnh, nhưng tôi lại không có một chút cảm xúc nào. Vì tôi cảm thấy không một người con trai thực sự hiểu được tôi. Bề ngoài tôi luôn cười nói vui vẻ với mọi người, nhưng tôi chưa bao giờ có nụ cười trọn vẹn. Tôi sống khá nội tâm nên chuyện gì cũng giữ lại cho mình.

Từ khi quen nhau, anh đã tập cho tôi thói quen nói ra tâm trạng cho anh biết. Anh nói không muốn nhìn một cô gái trẻ như tôi luôn cười nụ cười buồn đấy. Tôi là người nóng tính. Anh chỉ tôi cách kiềm chế cơn nóng giận. Tôi trốn tránh thực tại, anh chỉ tôi cách đối mặt vấn đề để giải quyết. Tôi bị đau dạ dày, anh luôn nhắc nhở tôi ăn uống đúng bữa, nhắc tôi không được quên uống thuốc. Mỗi bữa ăn, tôi sẽ chụp ảnh để anh kiểm tra xem tôi ăn uống đúng bữa không.

Tình cảm giữa tôi với bố không còn như xưa, tôi buồn nhưng tôi không tỏ thái độ, chỉ là ít nói chuyện với bố. Anh đã giải thích và động viên tôi nên gần gũi với bố. Anh tranh thủ kỳ nghỉ để sang thăm tôi một năm ít nhất được hai lần, cùng tôi tham gia những hoạt động từ thiện với chùa. Có lần, anh còn muốn nhận nuôi một cô bé mồ côi nhưng cuối cùng lại không được. Tôi cũng qua Trung Quốc thăm anh và gia đình anh. Mọi người rất tốt với tôi, tôi có thể cảm nhận được điều đó. Được hai năm thì bố mẹ anh nói chuyện kết hôn nhưng tôi thấy mình còn ít tuổi, cũng chưa chuẩn bị tinh thần, mặt khác, tôi cũng chưa nói với gia đình mình về anh ấy.

Tôi giấu gia đình mình vì tôi thực sự không biết nói như thế nào. Thứ nhất, bố tôi luôn mang ác cảm. Thứ hai, hoàn cảnh của anh ấy bây giờ khó để gia đình tôi đồng ý. Nếu là tôi trước kia, tôi cũng sẽ không đồng ý cho em gái mình kết hôn với một người như vậy. Huống hồ kết hôn xong là tôi phải qua bên kia sống. Vì công việc của anh bên kia đang tốt đẹp nên không thể bỏ mà qua Việt Nam tìm công việc khác trong thời buổi như thế này được.

Trong mấy năm qua, chúng tôi cũng đã thử quên nhau nhưng không được. Tôi đã khóc khi nghĩ tới việc lựa chọn giữa anh và gia đình mình. Tôi xin nghỉ phép 2 tuần để đi gặp anh, nói chuyện. Vì nếu kết hôn, chúng tôi nên kết hôn trong năm nay để còn tính chuyện sinh con, anh cũng không còn trẻ nữa để chờ tôi mãi được. Trong những ngày ở đây, tôi luôn nghĩ về chuyện của mình. Tôi như muốn phát điên khi nghĩ tới việc chọn lựa. Tôi cũng không tin rằng rồi sẽ tìm được một người tốt với tôi, hiểu được tôi như anh và tôi sợ phải mất anh. Nhưng còn gia đình tôi, tôi là niềm tự hào của cả nhà, luôn là tấm gương cho em tôi, là đứa cháu ngoan của ông bà. Tôi mà chọn anh thì không biết họ sẽ cảm thấy như thế nào đây.

Bây giờ, tôi không thể ngủ được, cũng không ăn gì được. Tôi không suy nghĩ được gì rõ ràng, thấy đầu óc trống rỗng, không thể tập trung được. Nhưng tôi giấu anh, không muốn anh phải lo lắng cho tôi. Tôi cũng không ăn, nếu ăn thì lát sau sẽ nôn ra hết. Anh thấy vậy, ôm tôi vào lòng, khóc và xin lỗi vì đẩy tôi vào tình cảnh như thế này. Anh nói nếu anh biết được mọi việc sẽ xảy ra như hiện tại, thì anh đã không để chúng tôi yêu nhau. Anh nói, anh sẽ tôn trọng quyết định của tôi, nên tôi cứ đưa ra ý kiến của mình, đừng như thế này. Anh sợ sức khỏe của tôi sẽ không chịu được. Bây giờ, tôi thực sự không đủ tỉnh táo để đưa ra quyết định cho mình.

Xem nhiều hơn tại the face shop hoạc bạn có thể nhấn  cc cream skinfood tất cả có tại etude house vì một thế giới không sâu răng skinfood vì toàn thể 3d trên toàn thế giới  son the face shop vì nhân loại , vì thế giới spam son etude house và tôi có son skinfood hot la nico sala maria son moi  . my pham han quoc | sữa rửa mặt the face shop | sua rua mat the face shop | sua rua mat | my pham etude house | 
my pham skinfood

Thứ Tư, 21 tháng 1, 2015

Đàn ông ngoại tình nhiều khi là do lỗi của phụ nữ

Cuộc sống vốn nhiều bộn bề lo toan, cuộc sống gia đình càng như thế, đôi lúc người vợ cảm thấy áp lực, chửi mắng rồi trách chồng quá vô tâm, vô dụng, hối hận khi lấy chồng. Các chị à, phụ nữ chúng ta luôn mở miệng ra nói phải hy sinh vất vả vì chồng vì con, cái này không phải nói suông là được. Xã hội vốn dĩ ưu ái đàn ông hơn nên người ta có câu: "Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm", mỗi người có chức năng riêng của mình. Giờ đi đâu cũng nghe phụ nữ hiện đại phải "giỏi việc nước đảm việc nhà" nên ta không thể nói nam nữ bình đẳng, đều đi làm nên việc ai nấy làm, việc nhà chia hai. Đàn ông giống như đứa trẻ, từ nhỏ được cha mẹ cho cái quyền ăn, ngủ, học hành; việc nhà có chị hoặc mẹ lo nên thành thói quen chứ thật ra đàn ông cũng không phải vô tâm, vô tình như phụ nữ hay nghĩ.

Sinh ra là phụ nữ đã khổ, có chồng lại lo cho chồng con, nhưng các chị thử nghĩ nếu họ tự lo tất cả thì lấy ai để mình chăm sóc, lấy ai để mình làm người mẹ thứ hai mà chồng đi đâu cũng nhớ tới? Tôi chứng kiến nhiều trường hợp phụ nữ bây giờ rất giỏi, lương cao chức cao, nếu chồng thấp kém hơn họ sẽ ít tôn trọng, thậm chí xem thường chồng và cả gia đình nhà chồng. Áp lực công việc làm phụ nữ mất dần sự hiền dịu, dễ làm chồng chán chường, cảm giác bị vợ xem thường, mất tự tôn đàn ông, do đó việc người thứ ba xuất hiện là khó tránh khỏi, nếu không khéo léo có thể mất chồng. Tôi tin các chị tự chủ kinh tế giỏi hơn chồng thì cũng có cái tôi lớn và không thèm người chồng như vậy, vì thế đẩy chồng ra xa mình. Nếu giữ tính khí như thế thì có lấy ai cũng vậy thôi. Còn phụ nữ lấy chồng giỏi giang thì tâm lý sợ mất, giữ chặt, khiến cuộc sống ngột ngạt và bí bách làm cho chúng ta thêm nặng nề.



Các chị hãy mở lòng, bớt đi sự ích kỷ vốn có của phụ nữ, sự đanh đá tích lũy theo thời gian; thay vì nghĩ lợi ích bản thân thì nghĩ cho chồng. Đôi khi người đàn ông sẵn sàng vứt bỏ gia đình vì người thứ ba không phải bởi họ vô liêm sỉ hay tham dục vọng, không phải vì hồ ly tinh dụ dỗ mà vấn đề ở phụ nữ. Tôi không dung túng ngoại tình vì ngoại tình là sai trái (đàn ông thường muốn thêm không bớt, ruồng rẫy vợ con thì tôi không nhắc), đàn ông bình thường sẽ không bao giờ bỏ người vợ tốt để lấy người nanh nọc hay hiền từ đến đâu đi nữa. Đàn ông thương con vô bờ vì cha con chung dòng máu nên nếu còn chịu được chẳng ai từ bỏ vợ, ít nhất vì con. Nên là phụ nữ phải nhẹ nhàng, "lạt mềm buộc chặt", để chồng yêu thương và mình là người không thể thiếu hoặc chí ít họ phải nhớ cả đời.

Tôi tin khi đọc bài này sẽ nhiều người ném đá tôi vì cho đàn ông cái quyền ngoại tình, ăn không ngồi rồi. Tôi nghĩ xã hội vốn dĩ như vậy, người phương Đông chúng ta cho rằng tổ ấm do người vợ xây nên. Tất nhiên sẽ có nhiều quan điểm trái chiều nhưng đó là cách nghĩ chủ quan của bản thân và tôi vẫn thực hiện như thế.

Quyên

Xem nhiều hơn tại the face shop hoạc bạn có thể nhấn  cc cream skinfood tất cả có tại etude house vì một thế giới không sâu răng skinfood vì toàn thể 3d trên toàn thế giới  son the face shop vì nhân loại , vì thế giới spam son etude house và tôi có son skinfood hot la nico sala maria son moi  . my pham han quoc | sữa rửa mặt the face shop | sua rua mat the face shop | sua rua mat

Ngoại tình vì không nhận được tình yêu của chồng

Sau khi cưới được vài tháng, tôi có thai và sinh em bé. Trong thời gian cho con bú khoảng 9 tháng, vì nghe mọi người nói trong thời gian này sẽ khó dính bầu nữa nên tôi chưa đi kế hoạch, ai ngờ lại sinh thêm đứa nữa. Nhà có một trai một gái là niềm hạnh phúc của bao nhiêu gia đình, vậy mà tôi phải sống trong đau khổ, cô đơn và vất vả. Gia đình tôi quá nghèo (tôi xa gia đình từ nhỏ đi làm đủ việc để nuôi sống bản thân), không dám buông tay. Khi còn nuôi đứa lớn tôi vẫn phải đi làm, gửi con nhà trẻ.

Có đứa thứ hai tôi được ở nhà trông cả hai con. Chồng là người có học thức, làm ra nhiều tiền nhưng mẹ con tôi chỉ nhận được khoảng 6 triệu một tháng (bao gồm tiền ăn, ngủ nghỉ, nhà trọ) thiếu trước hụt sau. Chồng ngày nào cũng nhậu tận khuya mới về. Có ở nhà anh cũng chẳng ngó ngàng gì mẹ con tôi. Anh chỉ thích sống cho riêng mình, thích bạn bè tụ tập. Tôi không phải kẻ vô công rỗi nghề, xấu xí gì, ngược lại cũng rất xinh xắn, ăn nói dễ thương và đáng yêu. Tôi cũng nũng nịu, tìm đủ mọi cách để anh thấy sự quan trọng của gia đình nhưng hoàn toàn bất lực. Tôi cô đơn ngay trong chính căn nhà mình, chỉ có ba mẹ con ríu rít với nhau, đó là niềm vui của tôi.



Có lần con sốt cao co giật, tiêu chảy cấp, kêu anh chở vào viện anh kêu chờ đến sáng đi, chịu không nổi tôi nhờ xe ôm hàng xóm chở con đi nửa đêm. Vào bệnh viên cấp cứu xong, bác sĩ đã mắng tôi nếu trễ là bé sẽ nguy hiểm đến tính mạng vì bị mất nước quá nhiều. Sáng ra anh vẫn đi làm bình thường, chẳng hỏi han gì. Chồng chẳng hề chửi bới hay nặng nhẹ, chỉ như một người khách trọ, mỗi tháng đưa mẹ con tôi vài triệu là xong. Tôi biết chồng ghét mình vì nghĩ tôi mất sự trong trắng nên như vậy.

Trước ngày cưới vài ngày, anh đã cưỡng bức tôi tại phòng trọ, anh bảo tôi không còn trong trắng trong khi tôi chưa từng quan hệ với ai. Lúc đó tôi đau đớn, còn tâm trí đâu để anh nhìn thấy cái tì vết đó. Tôi buồn và muốn hủy hôn nhưng xa gia đình và thiệp đã mời, anh vẫn cưới. Có lẽ mọi người không tin nhưng đó là sự thật. Dù biết mình rất khó khăn, tôi đã nhiều lần đòi ly hôn mà anh không đồng ý. Anh nói đàn ông không bỏ vợ, chỉ lấy thêm. Tôi đơn phương ly hôn thì anh đòi bắt một trong hai đứa con. Là mẹ, tôi không thể xa con vì anh có quan tâm chúng đâu; hơn nữa tôi còn phụ thuộc vào chồng, các con đến tuổi đi học.

Tôi vay tiền mở cửa hàng kinh doanh nhỏ, vừa công việc, vừa cơm áo gạo tiền, nuôi dạy con, tôi càng trở nên cáu gắt, chồng chẳng hề chia sẻ gì. Rồi tôi gặp người đàn ông khác, chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ, anh thường xuyên lui tới cửa hàng vào giờ tôi đi đón con. Anh xin phép chở tôi đi đón con về nhanh để làm việc cho anh, dần dần trở thành thói quen. Tôi hạnh phúc khi người đàn ông đó chở mẹ con tôi, trời mưa anh bế đứa nhỏ trên tay, tay kia dắt đứa lớn. Có khi buổi trưa tôi đi chở hàng về anh tạt qua phụ giúp bê hàng vào nhà, xếp ngay ngắn. Anh sửa cho tôi những cái bóng đèn hư, ống nước..., những thứ đó chồng chưa từng làm.

Chúng tôi hẹn nhau vào quán cà phê, anh cho tôi mượn bờ ai để khóc, dỗ dành, vuốt tóc, hôn lên trán tôi ấm áp; cảm giác hạnh phúc giản dị như thế mà tôi phải mơ mới có ở bên chồng. Tôi đã ngoại tình như thế gần hai năm, chúng tôi chưa đi qua giới hạn nhưng cũng đủ để mọi người ném đá rồi. Tôi thấy mình xấu xa lắm nên đã nhiều lần chia tay anh dù rất mệt mỏi trong hôn nhân của mình.

Tôi đã làm đơn ly hôn, lúc đầu chồng làm dữ, bắt một đứa con nhưng chưa được một tuần đã trả con về. Tôi hạnh phúc vô cùng vì được nuôi hai đứa nhỏ. Sau ly hôn chồng chẳng cho mẹ con tôi đồng nào, tôi đang gặp rất nhiều khó khăn vì phải nuôi con, không trợ cấp, vừa làm cha vừa làm mẹ. Tôi vừa bán hàng online vừa bán thêm đồ ăn sáng vất vả lắm nhưng vô cùng hạnh phúc. Người đàn ông đó cũng ngỏ lời cầu hôn với tôi, tôi cũng yêu anh ấy nhưng không thể vì sợ con chung con riêng. Mong mọi người đừng khắt khe với phụ nữ ngoại tình khi họ không có sự lựa chọn khác, đừng ném đá khi chưa hiểu đằng sau câu chuyện.

Mai

Xem nhiều hơn tại the face shop hoạc bạn có thể nhấn  cc cream skinfood tất cả có tại etude house vì một thế giới không sâu răng skinfood vì toàn thể 3d trên toàn thế giới  son the face shop vì nhân loại , vì thế giới spam son etude house và tôi có son skinfood hot la nico sala maria son moi  . my pham han quoc | sữa rửa mặt the face shop | sua rua mat the face shop | sua rua mat